更新时间:2023-05-01 01:00作者:佚名
转眼间,我在越南留学已经过去一年多了。 前天晚上,一些越南朋友聚会给我打电话,问我什么时候可以回去看他们……我觉得在越南的那一年是我大学生活中最难忘的一年。
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đã được hơn 1 năm kể từ khi du học từ Việt Nam trở về。 i điện thoại cho tôi, luôn miệng hỏi toi khi nào quay về thăm họ… Tôi nghĩ, quãng thời gian 1 năm ở Việt Nam, chính là năm khó quên nhấ t trong cuộc đời sinh viên của mình。
记得刚到越南的时候,一切都是那么新奇。 窄路上密密麻麻的摩托车,挑着担子头戴斗笠的豆腐婆婆有人去越南留学吗,路边摆着蓝色塑料凳子的茶摊,校门口的糯米……一切都吸引着我们的注意力。 我们每天拍照,从不厌倦。 将近一个月的时间,我和老张每天都忍受着30到40度的高温,每人拿着一个小本子,把不认识的字都记下来。 大家每天一起买菜,一起享受做饭的乐趣。
Vẫnnhớ lúc vừa mới đến Việt Nam,mọi thứ đỏ rất lạ lẫm。 , đội nón lá bán tào phớ, những quánước với các chiếc ghế nhựa màu xanh lam đặt rải rác trên vỉa hè, những gói xôi nếp tại trước cổng trường... mỗi mỗt sự vật đỗu thu hút ánh nhìn của chúng toi。 chụp hình mỗi ngày,mải mê không thấy chán。 Mỗi ngày, mọi người cùng nhau đi mua đồ ăn, rồi lại về nhà tận hưởng thú vui nấu ăn cùng nhau。
遍布河内的咖啡馆已经成为我们学习的常驻地,量化和持续的学习让我安心。 也正是当时养成的学习习惯和我保持的学习状态,让我回国后成绩顺利通过,打赢了考研这场持久战。
Những quán cà phê trên khắp Hà Nội trở thành địa điểm học tập thường xuyên của chúng tôi, việc học hành liên tục và Diều độ khiến toô nắm rất vững kiế n thức。 Dược duy trì vào thời điểm đó, khiến toi có thể thi ỗ một cách suôn sẻ khi về Trung Quốc, đồng thời chiến thắng trong cu ỳc chiến trường kỳ là kỳ th i Thạc sĩ。
在越南的一年里,我交了很多朋友。 关键时刻在公交车上和我换座位的玲玲,开咖啡店的阿战,热情的小学生壮壮,可爱的阿星和阿蕾,下课总是送我回宿舍的梁丽。 .. 他们带我穿过越南的大街小巷回到他们的家乡,带我们吃中国烤肉,喝越南鸡蛋咖啡,还去陶瓷村学做陶瓷。 一起看河内开往胡志明的火车,尝尝中国送来的鲜花饼,还有重庆火锅基地。 他们为我介绍河内的各个博物馆,陪我排队参观胡志明陵。 我教他们写字,讲春秋战国秦汉。 在国外和他们交谈时,我一次次感受到中华五千年历史文明的魅力! 在培训机构兼职的半年时间里,我也见证了越南学员的干劲和坚持。 来中国留学是他们的梦想,我很高兴他们中的一些人现在已经实现了。
Trong 1 năm ở Việt Nam, tôi đã quen biết rất nhiều bạn bè。 Bạn Linh đổi chỗ với tôi trên xe buýt lúc khẩn cấp, bạn Chiến chủ quán cà phê, bạn Trang là đàn em cấp dưới nhiệt tình, b ạn Hạnh, bạn Lỗi đáng yêu, bạn Lương Lợi cho dù muộn thế nào cũng sẵn lòng Dưa toi về ký túc xá。 . . Họdẫn tôi luồn lách qua các con đường, các ngõ ngách của Việt Nam, đến quê hơng của họ, dẫn chúng toi ăn món thịt nướng Trung Qu ốc, uống cà phê trứng Việt Nam, đến làng gốm sứ học làm gốm。 Chúng tôi cùng đi xem chuyến xe lửa Hà Nội – Thành phố Hồ Chí Minh, cùng nếm thử những món ăn được gửi từ Trung Quốc như bánh nhân mứt hoa, hay nồi lẩu với gói g ia vị lẩu cay Trùng Khánh; Họ làm hướng dẫn viên cho tôi giới thiệu về các viện bảo tàng của Hà Nội,cùng toi xếp hàng tham quan Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh。
Tôi dạy họ viết chữ,giảng giải về thời Lưỡng Hán,thời Tần và thời kỳ Xuân Thu - Chiến Quốc。 Vì ở nước ngoài, nên khi trao đổi với họ, tôi bao lần cảm nhận được sức hút của nửn văn minh lịch sử Trung Quốc 5.000嗯。 Trong hơn nửa năm làm thêm ở trung tâm đào tạo, tôi cũng đã chứng kiến sự cầu tiến và lòng kiên trì của học sinh Việt Nam。 Ước mơ của họ là đến Trung Quốc du học, tôi rất vui mừng vì có một vài bạn đã thực hiện được điều đó。
那一年,我去了太原的一家茶馆,宁平的聚芳国家公园,在太原的一家小咖啡馆里听到了周杰伦的《稻香》; 山小”; 到达吉婆岛,在船上看到了最浪漫的日落; 到了发达的胡志明市,从中央邮局寄了一张明信片回到家,看到了粉红色的大教堂; 当我到达沙滩和大海相连的美奈时,我遇到了来自五湖四海的朋友。 ;到了岘港,我去巴拿山的游乐场攀岩; 在大叻,我在黄昏赶上了玛丽亚修道院,我在那里度过了一个生日; 在顺化,我穿着奥黛在皇城里拍照……
Nămấy, tôi từng đến Làng chè ở Thái Nguyên, Vườn quốc gia Cúc Phương ở 宁平, tình cờ nghe đưc ca khúc “Hương lúa” của Ch âu Kiệt Luân tại một quán cà phênh ỏ ở Thái Nguyên; Khi đến Sa Pa, đứng trên đỉnh núi Phan Xi Păng ngắm nhìn cảnh đồi núi thu nhỏ; đến thành phố Hồ Chí Minh phồn hoa, từ Bưu điện trung tâm Sài Gòn gửi bưu thiếp về Trung Quốc, còn được dịp trông thấy Nh à thờ hồng Tân Định; 我 bạn từ mọi miền; trò leo núi nhân tạo tại khu vui chơi trên Bà Nà Hills; Dược dịp mặc áo dài chụp hình trong Hoàng thành...
回家的时候,壮壮在机场送我,电话里是对朋友的承诺,他会再回去的。 临别之际,过去一年发生的所有不好的事情都抛在了脑后,留在脑海里的艰苦奋斗和上进心有人去越南留学吗,就是对这个民族的印象。 一两年后,我们还没有来得及兑现承诺。 希望疫情快点过去,我可以再次回到越南。
Khi về Trung Quốc, bạn Trang ra sân bay tiễn tôi, trên điện thoại di động là những lời hứa với bạn bè rằng sẽ về đó thăm họ . i những chuyện không vui của 1 năm qua, trong tâm trí chỉ còn giữ lại ấn tượng về sự siêng năng, cầu tiến của dân tộc này。 ch COVID-19 mau trôi qua, để toi có thể trở về thăm lại Việt Nam。
文/图 王建义
Bài / Ảnh Vương Kiến Nghi